Polly po-cket
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác ma tổng tài, anh hổn đản


 phan 24

 Ꮺ Chương 130

 Tần Hiểu Linh trang điểm nhưbức trang nồng đậm , quần áo mặc còn ngắn hơn

 lúc trước , lộ ra cánh tay gắt gao ôm lấy người của Tư Đồ Viêm , bất quá tuy rằng

 chỉ ôm lấy anh nhưng cũng đủ làm cho Lâm Khả Tâm thở không ra hơi .

 Thấy Lâm Khả Tâm trầm mặc không nói gì , Tần Hiểu Linh đắc ýnở nụ cười :" Ai

 nha , ai nha , này không phải Lâm Khả Tâm sao? Thế nào mà mặt xám mày tro

 vậy? Vẻ kiêu ngạo của cô lần trước chạy đâu rồi?"

 Kiêu ngạo?

 Nhưng Lâm Khả Tâm cũng không nói gì , vì cô hiểu Tần Hiểu Linh có thể làm trò

 trước mặt Tư Đồ Viêm , mà anh im lặng có nghĩa là ngầm đồng ý để cho Tần

 Hiểu Linh làm vậy.

 Ýthức được điểm này , tim Lâm Khả Tâm lại đau nhói , cô không khỏi nhớ lúc

 xưa , khi Tần Hiểu Linh khi dễ cô , Tư Đồ Viêm còn vì giúp cô mà mắng Tần Hiểu

 Linh , rồi còn cấm cô ta đến nhà gây sự , khi đó anh quan tâm làm cho cô cỡ nào

 cảm động.

 Nhưng là lúc này đây , Tư Đồ Viêm chẳng những không bảo vệ cô ngược lại còn

 ngầm đồng ý để Tần Hiểu Linh khi dễ cô , mà này ai có thể đoán được đâu?

 "Tần Tiểu Thư, tôi biết cô không thích tôi nhưng cũng không sao , tôi sẽ biến mất

 trước mặt các người , miễn ảnh hưởng đến sự hưng trí của các người"

 Vì không muốn tiếp tục ở đây chịu đựng sự khi dễ của Tư Đồ Viêm nên Lâm Khả

 Tâm chủ động rời đi .

 Nhưng anh không có đáp ứng: " Ai nói cô có thể rời đi?”

 “Nếu cô đi rồi thì ai sẽ hầu hạ tôi và Tư Đồ Ca?" Tần Hiểu Linh hùa theo nói

 Lời nói của Tần Hiểu Linh làm cho Tư Đồ Viêm nhíu mày , thật ra anh không có

 nói cho Tần Hiểu Linh chuyện Lâm Khả Tâm hầu hạ anh khi cùng người khác

 phát sinh quan hệ , nhưng hiện giờ Tần Hiểu Linh đã nhắc tới kia phỏng chừng

 Lâm Khả Tâm sẽ nghĩsai rằng anh nói với Tần Hiểu Linh nhưvậy.

 Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không định giải thích , dù sao mục đích anh mang phụ

 nữ trở về cũng là muốn làm cho Lâm Khả Tâm đau khổ , mà Tần Hiểu Linh coi

 nhưgiúp anh một phen.

 Về phần Tần Hiểu Linh , lúc nhìn thấy Lâm Khả Tâm xấu hổ , cô ta cười sáng lạn.

 Tuy rằng chuyện đã qua rất lâu nhưng Tần Hiểu Linh nhớ rõ , lúc trước Tư Đồ

 Viêm vì che chở Lâm Khả Tâm mà quở trách cô , thậm chí áp chế chính cô không

 được quyền đến đây tìm Lâm Khả Tâm gây chuyện , mà hết thảy chuyện này làm

 cho Tần Hiểu Linh hận Lâm Khả Tâm không thôi.

 Tần Hiểu Linh đã muốn không rõ , cô là quen biết với Tư Đồ Ca trước , rõ ràng cô

 thích anh lâu nhưvậy , cũng đã đuổi biết bao tình địch , dựa vào cái gì mà Tư Đồ

 Ca sẽ bị một người con gái không có gì trong tay cướp đi?

 Huống chi diện mạo gia thế mọi thứ của Lâm Khả Tâm không bằng mình , tại sao

 Tư Đồ Ca lại sủng Lâm Khả Tâm nhưvậy?

 Vô luận thế nào cô cũng không phục , không chỉ có vậy , trong lòng Tần Hiểu Linh

 còn tự khuyên mình : Tư Đồ Ca anh luôn đào hoa , bên ngoài không ngừng thay

 đổi phụ nữ bên cạnh , căn bản không có ai cho anh phải thật lòng , tuy rằng lần

 này đối xử rất tốt với Lâm Khả Tâm nhưng phỏng chừng chỉ là vì thấy đồ mới mẻ

 thôi chờ sau khi hết hứng thú thì cô ta cũng sẽ bị từ bỏ.

 Hơn nữa dù cho 2 người đã kết hôn rồi thì vẫn có thể ly hôn , huống gì Tư Đồ Ca

 không có đem chuyện kết hôn ra ngoài , phỏng chừng cũng vì cho tiện ly hôn ,

 nên chỉ cần nhẫn nại một chút thì sẽ có ngày trả thù được .

 Tới ngày nào đó , cô cũng sẽ đuổi Lâm Khả Tâm nhưnhững người phụ nữ trước ,

 bất quá lúc này đây , cô sẽ không để Lâm Khả Tâm thoải mái nhưvậy , trong lòng

 Tần Hiểu Linh đã sớm thề một ngày nào đó cô sẽ đòi lại sự nhục nhã lúc trước

 mình đã chịu , làm cho Lâm Khả Tâm sẽ đối nghịch với mình

 Nên Tần Hiểu Linh vẫn lẳng lặng chờ đợi , quả nhiên không lâu sau Tư Đồ Viêm

 chủ động tìm cô , thậm chí còn bên cạnh cô cả một buổi tối

 Nhưng lúc đó Tần Hiểu Linh cũng không lập tức đi tìm Lâm Khả Tâm , vì cô chú

 ý đến sự trầm tư của Tư Đồ Viêm lại trở thành sự ôn nhu khó thấy , nên Tần

 Hiểu Linh kết luận Tư Đồ Viêm suy nghĩ đến Lâm Khả Tâm , mà điều này làm

 cho cô ghen tị càng nghiêm trọng hơn.

 Cho đến hôm nay , Tư Đồ Viêm chẳng những chủ động đến tìm cô mà còn mời cô

 về nhà anh , cô biết thời cơcủa mình đã tới.

 Ở lúc trước khi vào cửa , Tần Hiểu Linh một mực lo lắng , có nên làm trò khi dễ

 Lâm Khả Tâm trước mặt Tư Đồ Viêm hay không , nếu lúc đó anh lại sinh khí ,

 không phải mất nhiều hơn được sao?

 Nhưng cô lại tưởng tượng nếu Tư Đồ Viêm không muốn để cho Lâm Khả Tâm dễ

 chịu thì sẽ không mời cô về nhà đi , dù sao lúc trước cũng vì cô từng đả thương

 Lâm Khả Tâm mà Tư Đồ Viêm cấm cô không được tới gần Lâm Khả Tâm , huống

 chi theo cô biết Lâm Khả Tâm suốt ngày ở nhà , mà Tư Đồ Viêm mang cô về

 chứng tỏ muốn để cho Lâm Khả Tâm nhìn thấy.

 Nghĩ đến vậy , Tư Đồ Viêm nếu đã không bảo vệ Lâm Khả Tâm nữa , thì nhưvậy

 còn dễ dàng ức hiếp Lâm Khả Tâm hơn?

 Tuy rằng , Tần Hiểu Linh không hiểu vì sao Tư Đồ Viêm làm vậy nhưng ýthức

 được Tư Đồ Viêm ghét Lâm Khả Tâm làm cho cô thật cao hứng , nhất là sau khi

 thấy bộ dạng tiều tuỵ của Lâm Khả Tâm , khẳng định suy đoán của cô là đúng.

 Nên Tần Hiểu Linh mới kêu Lâm Khả Tâm ở lại hầu hạ 2 người , vì cô biết đối

 với một người phụ nữ việc làm đó là có biết bao nhiêu tàn nhẫn.

Ꮺ Chương 131

 Tần Hiểu Linh ở cạnh Tư Đồ Viêm , dùng ngữ khí thẹn thùng nói: " Tư đồ Ca ,

 đừng đứng đây nữa được không? Người ta mệt chết rồi , em muốn vào phòng để

 「nghỉ ngơi 」"

 Đương nhiên Tư Đồ Viêm hiểu ýTần Hiểu Linh: " Được chúng ta vào."

 Nhưng Tần Hiểu Linh vẫn đứng đó không hề động: " Nhưng em đã nói em mệt

 chết thôi , đi không nổi."

 Tần Hiểu Linh cố ýlàm trò trước mặt Lâm Khả Tâm , đối với Tư Đồ Viêm làm

 nũng nói.

 Này nếu bình thường đừng nói là đáp ứng , khẳng định Tư Đồ Viêm sẽ chạy đi ,

 nhưng bởi vì mục đích đều là Lâm Khả Tâm nên Tư Đồ Viêm đáp ứng: " Mệt

 mỏi?vậy . . . . . ." Nói xong , Tư Đồ Viêm dùng lực ôm cả người Tần Hiểu Linh mà

 cô ta cũng chủ động ôm cổ anh , cười khanh khách .

 Nếu chỉ có 2 nhân vật chính ở đây thì người ta sẽ thấy cảnh này thập phần lãng

 mạng , nhưng vì đằng trước có Lâm Khả Tâm nên cảnh này khó chịu vô cùng.

 Thời điểm Tư Đồ Viêm ôm Tần Hiểu Linh qua người Lâm Khả Tâm , anh thậm

 chí không nhìn cô một cái nhưng Tần Hiểu Linh thì khinh thường nhìn cô , cho

 nên anh không có sai quá ánh mắt khổ sở của Lâm Khả Tâm , mà kia đúng là kết

 quả của cô nhưng này còn chưa đủ .

 Lúc này đây không đợi Tư Đồ Viêm ra lệnh , Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn vào

 phòng , dù sao kết quả cũng nhưnhau không bằng chủ động miễn cho anh tìm

 chuyện gây sự.

 Vì quá mức chờ mong , Tần Hiểu Linh thậm chí không đợi Tư Đồ Viêm động tay

 liền tự mình cởi áo khoác , lộ ra bộ quần áo trong suốt , bộ nội y màu đen , ẩn ẩn

 hiện hiện câu tình.

 Thấy bộ dáng cấp bách của Tần Hiểu Linh , Tư Đồ Viêm nhịn không được nở nụ

 cười , cũng không nhìn ra đó là nụ cười đắc ýtrào phúng: " Em nôn nóng muốn

 anh vậy sao?"

 Tần Hiểu Linh đưa tay khoát lên vai Tư Đồ Viêm , thân hơi nghiêng , hình thành

 một góc độ mập mờ " Tư Đồ Ca , anh có biết em chờ ngày này lâu lắm rồi không?

 Em hận lập tức không thể hoà hợp nhất thể cùng anh."

 "Hoà hợp nhất thể" Bốn chữ này Lâm Khả Tâm nghe thật chói tai , lúc trước Tần

 Hiểu Linh làm trò chính mình tỏ vẻ nguyện ýtuỳ thời có thể lên giường với Tư

 Đồ Viêm , cô còn cảm thấy cô ta mê trai đến buồn cười , không nghĩ điều đó lại

 thành hiện thật nhưng lại còn trước mặt cô? Đây là có bao nhiêu châm chọc?

 Tư Đồ Viêm nhìn nhìn xuống Tần Hiểu Linh , lấy ngữ khí ban ân nói: " Kia , anh

 sẽ thoả mãn nguyện vọng này của em."

 Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , Tần Hiểu Linh vội vàng giơtay , dùng ngón tay run

 rẩy cởi nút thắt áo của anh , thậm chí còn không đợi tất cả nút áo được cởi bỏ

 liền nhiệt tình hôn lòng ngực của anh.

 Tư Đồ Viêm nâng khuôn mặt Tần Hiểu Linh lên , sau đó cúi người đáp trả nụ hôn

 , kia nhiệt tình nhưphải đốt sạch thế gian này , nhất là đốt tan trái tim của Lâm

 Khả Tâm.

 Hai người quấn nhau trên giường nhưmãng xà , chút bất tri bất giác quần áo

 bọn họ đều nằm trên mặt đất , Tần Hiểu Linh nằm thẳng lên giường , hai chân bị

 Tư Đồ Viêm tách ra , kia một khắc anh chuẩn bị tiến vào , Tần Hiểu Linh bỗng

 khẩn trương mở miệng nói: " Tư Đồ Ca , em sợ đau. . . . . ."

 Động tác của Tần Hiểu Linh làm cho Tư Đồ Viêm thay đổi , nhưng tiếp giây theo

 anh liền an ủi nói: " Yên tâm , anh sẽ thực ôn nhu"

 Nói xong , Tư Đồ Viêm quả nhiên đáp ứng , thập phần nhẹ nhàng tiến vào cơthể

 của Tần Hiểu Linh , mà cô ta cau mày , nhìn ra bộ dạng đang nén đau đớn .

 Tuy rằng Lâm Khả Tâm không nhớ lúc đầu tiên của mình là thế nào nhưng cô chỉ

 nhớ nhất rằng anh rất bá đạo tuỳ ýphát tiết lên người cô chứ không có thấy bộ

 dạng nhưbây giờ , nguyên lai anh không phải không biết ôn nhu , mà là sẽ không

 ôn nhu với cô thôi .. . . . . .

 Nghĩvậy , Lâm Khả Tâm gắt gao cắn môi dưới , rất sợ vì quá đau thương mà lại

 té xỉu.

 Cùng với tiếng thở gấp của Tần Hiểu Linh , Lâm Khả Tâm chỉ giống cái khúc gỗ

 ngơ ngác đứng đó , xem xong tất cả , trái tim của cô co rút một cách đau đớn

 nhất .

 Trung gian cô hận không thể té xỉu quên đi , dù sao mắt không thấy tâm sẽ không

 phiền , không đúng sao? Nhưng cô đã cố gắng tỏ vẻ mạnh mẽ trốn tránh sự xúc

 động , bởi vì chỉ cần nghĩtới sự trừng phạt hôm qua , cô liền cảm thấy ghê tởm

 Âm thanh sung sướng mà lại thoả mãn của Tần Hiểu Linh , Tư Đồ Viêm cúi đầu

 rống một tiếng , qua màn kích tình .

 Lâm Khả Tâm tưởng rằng ác mộng sẽ dừng ở đây , nhưng Lâm Khả Tâm lại thế

 nào mà buông tha nhanh cho cô nhưvậy?

 Nằm trên giường , Tư Đồ Viêm ôm Tần Hiểu Linh , hỏi " Có mệt hay không?"

 Tần Hiểu Linh thẹn thùng oán trách nói: " Tư Đồ Ca , anh thế nào mà có thể lực

 nhưvậy? Đây là lần đầu tiên của người ta, vừa rồi đều bị anh làm mệt chết."

 Tư Đồ Viêm không tiếp tục đáp lại Tần Hiểu Linh , mà chuyển đầu Lâm Khả Tâm

 nói: " Lâm Khả Tâm , còn thất thần làm gì? Không nghe chúng tôi mệt mỏi sao?"

 Ꮺ Chương 132

 " Anh muốn tôi làm gì?" Lâm Khả Tâm cắn răng , cố gắng hồi đáp.

 Như là trách Lâm Khả Tâm không hiểu chuyện , Tư Đồ Viêm không vui nói: "

 Còn không mau đem 2 ly nước lại đây?"

 "Tôi đã biết. . . . . ." Giống nhưmột người máy , Lâm Khả Tâm cứng ngắc đi ra

 khỏi phòng , sau đó đem 2 ly nước tới

 "Nước đến rồi"

 Tư Đồ Viêm không nhìn Lâm Khả Tâm , mà chỉ hỏi Tần Hiểu Linh đang nằm

 trong lòng ngực: " Có muốn anh đút em uống?"

 "Muốn ." Tần Hiểu Linh nét mặt vui cười nhưhoa hồi đáp

 Tư Đồ Viêm lấy ly nước trong tay Lâm Khả Tâm , thoáng nhấp một ngụm , sau đó

 đút vào miệng Tần Hiểu Linh

 Buông ra , Tư Đồ Viêm nhếch miệng hỏi " uống được không?"

 "Uống được , Tư Đồ Viêm em còn muốn. . . . . ." Hai gò má ửng hồng của Tần

 Hiểu Linh , thản nhiên nói

 Nhìn thấy vậy , Tư Đồ Viêm dùng hết nước đút cho Tần Hiểu Linh uống , mà

 Lâm Khả Tâm cảm thấy nhưanh không phải đang uống nước , mà đang rút hết

 sinh lực của cô , bằng không vì sao cô lại nhũn ra , giống nhưlà ngày tận thế vậy?

 Đêm đó , Tư Đồ Viêm ôm Tần Hiểu Linh ngủ trên giường , mà Lâm Khả Tâm

 không thể ngủ ở sofa vì Tư Đồ Viêm yêu cầu cô ngủ dưới đất , hơn nữa mặt còn

 phải hướng tới 2 người bọn họ trên giường.

 Bởi vậy , trước khi ngủ , Lâm Khả Tâm liếc nhìn một cái , chính là thấy Tư Đồ

 Viêm ôm lấy Tần Hiểu Linh , mà nụ cười trên mặt Tần Hiểu Linh thật chói mắt ,

 như đang cười nhạo cô thật đáng thương , mà cảnh nnày trở thành ác mộng của

 cô , cả đêm không tiêu tan , cô nghĩmuốn có lẽ đây là mục đích của Tư Đồ Viêm ,

 ngay cả nằm mơcũng không để cô yên ổn.

 Buổi sáng hôm sau , Lâm Khả Tâm đau đớn gay gắt tỉnh lại , cô theo bản năng ôm

 bụng , mở mắt ra , đã thấy Tần Hiểu Linh ở nơi đó nhìn cô , ánh mắt của cô ta

 kiêu căng nhưcô ta là chủ của ngôi nhà này , mà Lâm Khả Tâm không bằng một

 con chó lưu lạc.

 "Ai nha , tôi không để ýcô nằm trên mặt đất , không nghĩtới tôi đá trúng bụng cô

 , đúng , không , khởi , a~~"

 Tần Hiểu Linh cố ýkéo dài từng chữ , kia ngữ khí không hề có thành ý mà còn

 mang theo chút hả hê

 Tuy rằng Lâm Khả Tâm biết là Tần Hiểu Linh cố ýnhưng hiện tại cô 9dã quá mệt

 mỏi , đã không còn tâm trạng so đo cùng cô ta , dù sao Tư Đồ Viêm cũng bên phe

 Tần Hiểu Linh , cô còn có thể dựa vào ai?

 Mang theo nụ cười khổ , Lâm Khả Tâm chống sàn nhà , cố sức đứng dậy , nhưng

 cô vừa mới đứng được một nửa , liền thấy trước mặt một khoảng màu đỏ , sau

 đó cơn đau đớn lần nữa từ bụng truyền đến mà cô đã ngã xuống mặt đất.

 "Nha , xem ra tôi thật không cẩn thận , cưnhiên lại một lần nữa đá cô , đau lắm

 phải không. . . . . ."

 Lâm Khả Tâm vốn định nói Tần Hiểu Linh không cần 「 mèo khóc chuột giả từ bi

 」 , thì Tần Hiểu Linh đã bổ sung nói: " Tôi vừa mua giầy mới nha , liền ô uế như

 vậy , tâm thật đau đi. . . . . . Lâm Khả Tâm , còn không mau lau khô cho tôi?"

 Nói xong Lâm Khả Tâm giơ giày trước mặt Lâm Khả Tâm , nhìn thấy đôi giày

 trước mặt , Lâm Khả Tâm cảm thấy chính mình đã quá bị sỉ nhục , cô không nhịn

 được liền đứng dậy , ánh mắt sinh khí nhìn Tần Hiểu Linh

 "Ai , Lâm Khả Tâm , cô nổi giận đùng đùng nhìn tôi là có ýgì? Muốn tạo phản

 sao?"

 Tần Hiểu Linh hướng mắt về một bên , khinh thường nhìn Lâm Khả Tâm .

 "Giải thích cho tôi." Lâm Khả Tâm thật sự nói

 Như là nghe đượcmột chuyện cười cực kì tiếu lâm, Tần Hiểu Linh đề cao âm

 thanh 180 độ: " Giải thích? A, Lâm Khả Tâm cô đang nói điều vớ vẩn gì vậy? Tôi

 làm sai cái gì mà phải giải thích cùng cô?"

 "Cô vừa rồi đạp tôi 2 cái , còn sỉ nhục nhân cách của tôi , vì vậy cô phải giải thích."

 Lâm Khả Tâm kiên quyết nói

 Tần Hiểu Linh dùng ngón trỏ đẩy vai Lâm Khả Tâm " Lâm Khả Tâm , cô có lầm

 hay không , tôi đã nói là tôi 「 không cẩn thận 」 , huống chi cho cô lau giày thì

 cái gì mà gọi là sỉ nhục nhân cách của cô? Cô vốn không phải ngang nhau cùng

 người hầu sao? Cho cô làm chút việc , cô không vui?"

 Lâm Khả Tâm không thể không thừa nhận trong nhà này , cô và người hầu chẳng

 có gì khác nhau nhưng cho dù là vậy thì cũng không tới phiên Tần Hiểu Linh sai

 sử cô

 "Giải thích cho tôi" Lâm Khả Tâm lười phải cải cọ cùng Tần Hiểu Linh , mà nói

 thẳng ra yêu cầu của mình.

 Thấy Lâm Khả Tâm chấp nhất nhưvậy , Tần Hiểu Linh không khỏi có điểm sợ

 nhưng tự tôn lại không cho phép cúi đầu: "Mặc kệ cô , tôi muốn đi tìm Tư Đồ

 Ca."

 Tần Hiểu Linh nói xong định rời đi nhưn bị Lâm Khả Tâm túm lại.

 " Lâm Khả Tâm cô làm gì? Không cần đụng vào quần áo của tôi , có rách cô sẽ

 không bồi thường nổi đâu."

 Tần Hiểu Linh vặn vẹo thân thể , nhưng Lâm Khả Tâm thế nào cũng không

 buông tay.

 "Tôi muốn cô phải giải thích" Những gì cố nén lại trong mấy ngày nay , thì lúc

 này Lâm Khả Tâm liền bộc phát ra hết , trong đầu cô trống rỗng , chỉ có một âm

 thanh nói cho cô : cô muốn một lời giải thích , bằng không cô thật sự sắp nổ tung

 mất.

 Ngay tại lúc sau , phòng ngủ mở cửa . . . . . .
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .